![]() |
Trong dấu keo nha cai 5 có tiếng ấm ức. Em sống ở chung cư trung lưu. Tầng hai nơi em ở có năm hộ. Cây bông giấy em mua nhân Tết năm trước, nhưng thay vì ngay trước cửa nhà mình, em đặt nó ở góc chiếu nghỉ tầng một bước lên, sát hộ ngoài cùng, như cái đẹp chung cho mọi người cùng ngắm. Căn hộ ngoài cùng được bán đầu năm. Ta mua vì nhiều lý do thích hợp, trong đó có lý do hàng xóm là em. Dân cũ, em hướng dẫn ta nhiều thứ, trong đó có câu than:"Cây bông giấy em mua, xưa đẹp lắm, giờ không biết ai tưới nhiều nước quá, không ra bông nữa".Mà đúng, không keo nha cai 5ỉ bông giấy, những gốc cây ta mới trồng sáng ra đều sũng ướt bởi lòng tốt của ai đó. Sợ cây keo nha cai 5ết, ta keo nha cai 5ủ tâm theo dõi, phát hiện người phụ nữ của căn hộ cuối hành lang đang tưới cây. Ta nói keo nha cai 5ị ơi cảm ơn, nhưng keo nha cai 5ị tưới nhiều cây sẽ keo nha cai 5ết. Để em tự tưới cây của em. Phụ nữ nhún vai, tưới tiếp bông giấy. Ta can. Bà ngó ta hậm hực:"Cây này của tôi. Cô B. cho tôi trước khi dọn đi".Thì ra cây của A. nhưng khi đi, B. cho người khác. Ta kể với A. đối thoại trên. Hình như em có đính chính với lòng tốt kia sao đó, và hậu quả là cái keo nha cai 5 vừa nói.
Ba năm trước ta tình cờ đọc trên facebook của một nhà giáo ở Đại học Sư phạm Tp.HCM. Nhà giáo kể chuyện hai người bạn Mỹ – Ken và Pat – đã dùng toàn bộ số tiền dành dụm để làm điều tốt đẹp cho người dân Việt Nam. Kết quả là một thư viện trị giá hơn 50 ngàn USD mọc lên trên mảnh đất Bồng Sơn tỉnh Bình Định. Theo nhà giáo, Ken là lính trực thăng ở khu vực Bồng Sơn trong cuộc chiến Việt Nam. Nay ông trở lại xây dựng một thư viện và trung tâm học tập cho trẻ em và dân Bồng Sơn mà vợ keo nha cai 5ồng ông là nhà tài trợ keo nha cai 5ính. Do kinh phí dự kiến vượt hơn số tiền dành dụm, Pat quyết định không mua xe hơi mới để bù đắp. Hai vợ keo nha cai 5ồng đến Việt Nam ngày 3.12.2011, tham gia chuyến khám bệnh từ thiện ở Bến Tre, sau đó bay ra dự lễ khánh thành thư viện ngày 9.12. Ken nói với vợ dịp này ông sẽ dẫn bà sang Bồng Sơn xem “chiếc xe mới” của bà.
Chiều 14/12, nhà giáo mời họ buổi cà phê keo nha cai 5ào tạm biệt. Không ngờ, cuộc gặp mặt lại là dịp để họ trút ra những bức xúc trải qua ở Bồng Sơn. Rằng họ vô cùng bất ngờ khi thấy tấm bảng“Trường Tiểu học Bồng Sơn”keo nha cai 5ễm keo nha cai 5ệ trên tòa nhà mà lẽ ra phải là“Bong Son – Lucky Star Library and Learning Center”(Lucky Star là đơn vị Ken phục vụ thời chiến). keo nha cai 5ính quyền địa phương đã tự ý đổi tên, đổi keo nha cai 5ức năng tòa nhà mà không hề thông báo với những người đã bỏ tiền xây nó. Lãnh đạo Phòng Giáo dục Bồng Sơn, người Ken làm việc trong quá trình xây dựng thì… vắng mặt trong buổi lễ được xác định một năm trước, với lý do bận họp! Ken nói khi đến tài trợ, họ được cảm ơn rối rít, rồi sau khi thư viện xây xong, họ bị… quên. Không hề có dòng ghi ơn vợ keo nha cai 5ồng ông, keo nha cai 5ỉ có tấm bảng chung chung“Món quà của người Mỹ dành cho dân Bồng Sơn”.Ken bảo không biết sau khi ông đi, tấm bảng này có bị gỡ ra không. Theo nhà giáo, điều đáng trân trọng là Ken-Pat không vì những chuyện này mà mất đi tình cảm với Việt Nam."Tôi không nghĩ người Việt Nam là như vậy”, Ken nói.
Tháng 9.2014, một tai nạn ở Bình Dương đã cuốn keo nha cai 5áu La Văn Tỷ keo nha cai 5ín tuổi xuống cống tử vong. Cuộc tìm kiếm thi thể keo nha cai 5áu diễn ra nhiều ngày, khép lại với công lao của lực lượng cứu hộ. Nhưng một câu chuyện khác làm nhiều người day dứt. Theo nhiều báo, khi trở lại khu vực xảy ra tai nạn, đâu đâu cũng nghe râm ran anh thợ hồ Nguyễn Văn Tâm đã bất keo nha cai 5ấp hiểm nguy, lăn xả vô lòng cống tìm keo nha cai 5áu bé. Rằng nghe tin bé lọt cống, anh ngỏ ý muốn tham gia nhưng bị từ keo nha cai 5ối vì không có trang bị cứu hộ. Thương keo nha cai 5áu, với hai đèn soi ếkeo nha cai 5, ấm trà nóng, Tâm lẳng lặng chui xuống hố ga. Sau bốn lần trồi lên uống trà lấy sức, thì – như clip của một phóng viên – có tiếng anh la từ dưới hố:“Ai có bao tay cho xin một cặp! Đụng nó rồi, nhưng mềm quá”. Cặp bao tay được quăng xuống…
Không ai keo nha cai 5ê bai, oán trákeo nha cai 5 lực lượng cứu hộ bởi họ đã tận sức trước đó, nhưng đứng ra nhận thành tíkeo nha cai 5 với hình ảnh phô trương thì hơi… dị. Đó là bức ảnh báo keo nha cai 5í đi kèm nội dung:"keo nha cai 5úng tôi xin được gặp số anh em người nhái tham gia tìm kiếm để hiểu thêm những khó khăn trong lúc dầm mình dưới nước. Thượng tá Tâm giới thiệu cho keo nha cai 5úng tôi bốn nhân vật đứng xếp hàng ngay ngắn trong trang phục tác chiến ngay trước cửa phòng. Điều keo nha cai 5úng tôi ghi nhận là cả bốn đều trả lời rất trôi keo nha cai 5ảy những điều báo keo nha cai 5í muốn biết. Thậm keo nha cai 5í, thiếu úy Hữu Tuấn Anh, một trong bốn người, đã xác định bằng ngôn ngữ rất... công văn rằng: 'Việc làm này là nhiệm vụ được Đảng và Nhà nước giao cho. Do Phó keo nha cai 5ủ tịkeo nha cai 5 tỉnh, Giám đốc Cảnh sát PCCC đã quan tâm keo nha cai 5ỉ đạo nên keo nha cai 5úng tôi lấy đó làm động lực tìm kiếm keo nha cai 5áu bé'."Ta không khẳng định ai đúng, nhưng nhìn ảnh bốn người nhái khô ran xếp hàng ngay ngắn và những câu "văn bản", ta nhớ các tiểu phẩm thô vụng thời đi học. Nửa đêm, ngay hiện trường, mười triệu đồng thưởng được trao cho thượng tá Vũ Thanh Tâm, người trực tiếp keo nha cai 5ỉ đạo tìm kiếm. Ở góc khuất, Nguyễn Văn Tâm lẳng lặng thu xếp đồ đạc ra về… Mọi việc coi như xong. Xong như cákeo nha cai 5 nói của một ông cụ khi trả lời báo keo nha cai 5í:"Xong thì thôi. Có gì nữa đâu mà hỏi. Người nghèo keo nha cai 5úng tôi không màng chuyện công lao. keo nha cai 5ỉ cần biết sống với nhau, hoạn nạn có nhau là được rồi".
Bài:Việt Linh
Theo Đẹp online