- Chị Hằng ơi là chị Hằng, tình hình dịch bệnh dưới đó ngày càng nguy cấp, chị tính sao đây?
Chị Hằng hé cửa, hồn nhiên hỏi:
- Ủa, là chuyện gì vậy chú?
Cuội nghe vậy thì lồng lộn:
- Sao chị mũ ni che tai thế này! Chị đến từ thần thoại phương Bắc, tôi là nhân vật cổ tích phương Nam. Nay xứ sở tôi điêu đứng tang thương vì dịch bệnh xuất phát từ quê hương chị, là láng giềng kèo nhà cái hôm nay nhau chị phải cư xử sao cho phải đạo chứ!
Tranh minh họa: internet
Hằng Nga thẹn thùng:
- Tôi có nghe loáng thoáng rằng hậu duệ dưới kia ăn dơ ở bẩn làm virút lan tràn gây hại thế gian, nhưng tôi lên đây mấy ngàn kèo nhà cái hôm nay rồi, đã quen vui cùng Thỏ Ngọc mà không màng thế sự, nên chưa rõ mọi chuyện thế nào. Vậy chú muốn tôi phải làm sao?
- Chuyện đó mà chị còn phải hỏi à? Chị kiểm tra tin tức xem tôi nói có đúng không. Nếu đúng thì ít ra chị cũng phải đại diện con cháu mà lên tiếng xin lỗi các nạn nhân, chứ hai kèo nhà cái hôm nay nay sao cứ im như cóc thế?
Hằng Nga im lặng giây lâu, thỏ thẻ:
- Thôi thì oan có đầu nợ có chủ, con dại cái mang, dưới làm trên chịu… Tôi sẽ xem kỹ tin tức dưới trần rồi xin lỗi chú…
Cuội vốn dân Nam hào sảng, thấy vậy thì nguôi giận, gật đầu:
- Thôi được, chị đã biết lỗi thì tôi sẽ cho chị vài cái lá đa che mặt cho đỡ xấu hổ!
Ai dè sáng hôm sau, Cuội mở cửa ra sân tập thể dục thì thấy cây đa trơ trụi không còn một chiếc lá. Chưa kịp hỏi, chị Hằng đã nói vọng từ trong nhà:
- Xem xong tin tức dịch bệnh trần gian, tôi phải hái cả cây mới đủ che, chú ơi!
Người Già Chuyện