Minh họa: CTV
Nếu bạn thấy nó quăng tập vở của một đứa học trò khác. Nếu bạn thấy nó cứ như một con lăng quăng khi thì làm gãy viết người này lúc làm ngã bàn đứa nọ. Nếu bạn thấy nó nhảy càn lên bàn tràn qua một bàn nào đó đánh thẳng vào mặt một đứa bạn rất hiền. Đại khái nó làm tất cả những gì mà bạn của nó hét tướng lên, lớp học náo loạn lên và bạn không tài nào tập trung vào bài dạy.
Bạn sẽ cảm thấy thật đáng giận, đáng trách phạt hay đáng kêu lên bảng làm một cuộc giáo hóa để cải tạo nó. Luôn luôn nó làm bạn có ý nghĩ như vậy. Kỳ lạ là bạn có giáo huấn cỡ nào thì khi bạn vừa dứt lời nó vẫn chứng nào tật nấy. Những lời nói của thầy cô giống như vào tai này rồi tọt ra khỏi tai kia tan vào không khí.
Tôi sẽ làm như vậy, nghĩa là giận dỗi rồi lôi một lô những đạo lý làm học trò ra dạy. Đó là khi tôi bị áp lực dạy cho rồi bài học, khi tôi rất vội qua tiết dạy hoặc là khi tôi quá mệt mỏi bởi bệnh tật. Còn những bữa nhẩn nha hơn, không màng tới khen chê, không bận tâm nhanh chậm của quy định tôi lại không làm gì hết trước những kiểu làm loạn của nó.
Tôi gọi nó lên bàn. Không phải gọi để dạy mà chỉ để hỏi vài câu. Những câu hỏi của tôi không dính dáng gì đến chuyện quậy phá hay nghịch ngợm. Nhà kèo nhà cái trực tiếp bóng đá ở đâu, ba kèo nhà cái trực tiếp bóng đá làm nghề gì, má kèo nhà cái trực tiếp bóng đá bao nhiêu tuổi? Ba má kèo nhà cái trực tiếp bóng đá mỗi năm về được mấy lần.
Một kèo nhà cái trực tiếp bóng đá lớp Một trả lời tôi “ba kèo nhà cái trực tiếp bóng đá bị bệnh nằm liệt giường từ nhiều năm nay, má kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đi làm gì đó suốt ngày kèo nhà cái trực tiếp bóng đá không thấy mặt”. Chỉ nói nhiêu thôi. Tôi còn đang hình dung cái cảnh một đứa trẻ sáu tuổi lủi thủi một mình với giường bệnh của cha và không có mẹ bên cạnh sẽ như thế nào.
Mọi thứ hình ảnh chưa kịp tràn tới thì tôi đã nhìn thấy đôi mắt tưởng như rất lì lượm của kèo nhà cái trực tiếp bóng đá từng giọt nhanh rớt xuống. Giọt nước mắt rất lặng lẽ. Không phải là nước mắt đòi hỏi nũng nịu của những đứa bé được cưng chiều. Có lẽ trong đời kèo nhà cái trực tiếp bóng đá không có ai rảnh rỗi để chiều chuộng khi kèo nhà cái trực tiếp bóng đá rơi nước mắt. Màu nước mắt trong vắt. Nhưng sao tôi như thấy nó đùng đục, mờ mờ.
Một lần khác tôi gọi lên bảng một kèo nhà cái trực tiếp bóng đá tâm lý rất thất thường. Có vẻ như bẩm sinh nó đã láo táo như vậy. Nó nói, mặt ráo hoảnh, như nói chơi. Ba má kèo nhà cái trực tiếp bóng đá bỏ kèo nhà cái trực tiếp bóng đá rồi. Ba má kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đi Bình Dương mấy năm nay. Má có về không? Có, tết má về. Nói được câu đó nó lại nhấn mạnh. Má bỏ kèo nhà cái trực tiếp bóng đá rồi. Tôi nghĩ là nó đang muốn nói cho tôi biết nó rất buồn vì má không ở bên cạnh. Nhà nghèo cha mẹ mới đi làm xa chớ nào phải bỏ rơi con. Nhưng với một đứa trẻ, một năm mới gặp ba mẹ một lần quả là lâu lắc, quả là giống cảm giác bị bỏ rơi.
Mẹ bỏ rồi không phải là điều đơn giản. Nếu là tôi khi nói câu này chắc chắn tôi sẽ khóc. Tôi sợ nó sẽ khóc, sợ thấy nước mắt học trò. Nhưng nó cứ tỉnh bơ. Tôi nghĩ chắc sự xa vắng này đã thành một thói quen. Nhưng nào phải vậy. Nó lấy bàn tay vỗ vỗ lên ngực rồi nói chậm từng tiếng: “Nhưng trong lòng con rất nhớ ba má”… Nó vẫn không khóc. Tôi khóc mất rồi. Có phải kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đã chai lì với cảm giác nhớ nhung. Hay là kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đã bị tật nguyền tuyến lệ. Có ai lại muốn thấy nước mắt học trò không. Tôi rất muốn nhìn thấy kèo nhà cái trực tiếp bóng đá khóc, rất muốn thấy kèo nhà cái trực tiếp bóng đá nhớ mẹ bằng nỗi nhớ bình thường chớ không khô khốc chai lì như vậy nữa.
Tôi không nghĩ mình sẽ áp dụng những câu hỏi cũ xì cho từng hoàn cảnh. Nhưng dạy gần bảy trăm kèo nhà cái trực tiếp bóng đá, có rất nhiều kèo nhà cái trực tiếp bóng đá tôi chưa biết hoàn cảnh của nó. Tôi thường bắt đầu với những kèo nhà cái trực tiếp bóng đá cá biệt, bắt đầu từ những câu hỏi đơn giản. Nhưng chỉ với những câu hỏi đơn giản như vậy, một ánh mắt nhìn chăm chăm tôi đã làm nhiều kèo nhà cái trực tiếp bóng đá khóc.
Có phải chăng thầy cô đã hỏi các kèo nhà cái trực tiếp bóng đá quá nhiều câu dính tới bài học như hôm qua kèo nhà cái trực tiếp bóng đá học bài gì? Kết quả này là bao nhiêu, bài học này có ý nghĩa thế nào. Chúng ta ít có thời gian hỏi thăm riêng hoàn cảnh từng kèo nhà cái trực tiếp bóng đá. Để rồi chỉ những câu hỏi đơn giản lại có thể chạm được vào tận sâu trong lòng những kèo nhà cái trực tiếp bóng đá cứng đầu nhất.
Thật ra không phải kèo nhà cái trực tiếp bóng đá quá lì không có cảm xúc không biết buồn giận là gì. Mà trái lại tâm tính kèo nhà cái trực tiếp bóng đá rất nhạy cảm và dễ chạm phải. Nên các kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đã đkèo nhà cái trực tiếp bóng đá giấu cảm xúc mình ở một nơi sâu nhất, sâu tới độ kèo nhà cái trực tiếp bóng đá quên mình cũng biết nhớ biết thương cũng biết buồn tủi giận hờn. Chính vì buồn tủi quá nhiều mà các kèo nhà cái trực tiếp bóng đá cứ muốn phá phách chống đối, muốn đảo ngược cái trật tự đang có để tìm kiếm một cái gì khác, tìm kiếm một trật tự khác.
Những câu hỏi nào có thể tìm lại được cảm xúc cho kèo nhà cái trực tiếp bóng đá, để kèo nhà cái trực tiếp bóng đá nói những gì sâu kín trong lòng? Đó hoàn toàn không phải là câu “kèo nhà cái trực tiếp bóng đá hãy đọc cho thầy bài học hôm qua”. Bài học của thầy là gì, hay ho tốt đẹp cỡ nào kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đâu cần biết. Vì bài học số phận kèo nhà cái trực tiếp bóng đá đang còn rất đỗi bộn bề.
Võ Diệu Thanh